Những đứa trẻ đã từng xuất chúng giờ đang ở đâu?
Đứa đã từng giành nhiều giải vẽ tranh cấp 1 giờ cắm mặt chạy job ở agency, chả có tí vẽ. Đứa từng nhất khối, HSG, huy chương vàng, quán quân cuộc thi kể chuyện sách hè 1999 giờ có còn vinh quang như xưa?
Câu hỏi này Ri đã chiêm nghiệm rất lâu, vì nó buồn. Các bạn comment topic này thường rất nuối tiếc về điều mình từng giỏi và thất vọng về bản thân hiện tại. Khi điều bạn từng đạt quá “khác biệt”, bạn sẽ kỳ vọng sự khác biệt trong mọi điều mình làm.
Ri cũng từng có trạng thái nuối tiếc đó, nhiều là đằng khác. Trạng thái đó làm mình khép kín và không muốn nói về bản thân, nhất là những “vinh quang” xưa. Nhưng mà bạn này, Ri nghiệm ra được rồi. Bạn không thất bại, mà bạn dũng cảm.
Những người theo đuổi danh vọng thuần tuý sẽ làm mọi giá để có lời khen. Nếu bạn theo đuổi lời khen, thì điều họ làm được, bạn cũng làm được. Nhưng bạn đã dũng cảm chọn những điều khác.
Bạn dám bỏ vẽ và học 1 ngành khác. Bạn dám kết hôn, sinh con và chăm con (level max của khó 🙏). Bạn dám hoàn thành tốt việc là 1 người bình thường, đi học, đi làm, sống có ích, đóng góp sale cho nền kinh tế. Bạn dám bông đùa về những ngày huy hoàng lúc bé dù vẫn có 1 chút tiếc nuối.
Nếu bạn 15 17 18 tuổi và thấy nhớ thời xuất chúng đến tiêu cực, mình mong bạn hãy rộng lòng với bản thân. +10 điểm dũng cảm cho mình đi nè. 🫶
Bạn đã dám chọn và sống với điều mình chọn. Bạn giỏi lắm. Và mình tin lựa chọn sắp tới của bạn cũng sẽ làm bạn tự hào.
Hidari